Khi
ấy, có nhiều đám đông cùng đi với Chúa Giêsu, Người ngoảnh lại bảo họ
rằng: “Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả
mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá
mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta.
“Có
ai trong các ngươi muốn xây tháp mà trước tiên không ngồi tính toán phí
tổn cần thiết, xem có đủ để hoàn tất không? Kẻo đặt móng rồi mà không
thể hoàn tất, thì mọi người xem thấy sẽ chế giễu người đó rằng: 'Tên này
khởi sự xây cất mà không hoàn thành nổi'.
“Hoặc
có vua nào sắp đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên không ngồi
suy nghĩ xem mình có thể đem mười ngàn quân ra đương đầu với đối phương
dẫn hai mươi ngàn quân tiến đánh mình chăng? Bằng chẳng nổi, thì khi
đối phương còn ở xa, vua ấy sai một phái đoàn đến cầu hoà. Cũng thế, bất
kỳ ai trong các ngươi không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể
làm môn đệ Ta”.
SUY NIỆM
Theo
sự tính toán của người đời, thì mỗi khi chúng ta theo đuổi một con
người, một công việc hay một chế độ nào, thì chúng ta phải thu lại được
những lợi lộc vật chất hay những địa vị danh giá. Đó là điều hết sức
bình thường và hợp lý. Chính mười hai môn đệ thân tín nhất của Chúa
Giêsu cũng đã có một tâm trạng như vậy.
Chẳng
thế mà có lần các ông đã không biết sượng sùng khi đặt thẳng câu hỏi
này với Chúa: “Lạy Thầy, chúng con đã bỏ hết mọi sự để theo Thầy, vậy
thì chúng con sẽ được lại những chi?”. Các ông cũng đã từng tranh cãi
xem ai trong các ông là người quan trọng nhất trong cái triều đình của
Chúa. Các ông cũng đã từng bực dọc ghen tức khi thấy mẹ của Gioan và
Giacôbê đến xin Chúa dành cho hai con mình những chỗ ngon nhất, đó là
được ngồi bên tả và bên hữu Chúa.
Đứng
trước quan niệm thông thường ấy của các môn đệ, của những người theo
Chúa, Ngài đã có một lập trường khác hẳn, vừa khó nghe lại vừa khó hiểu.
Ngài nói: Ai yêu cha mẹ hơn Ta thì không đáng làm môn đệ Ta. Ai yêu con
trai, con gái hơn Ta thì không đáng làm môn đệ Ta. Ai không vác thập
giá mình mà theo Ta, thì không đáng làm môn đệ Ta. Ai giữ mạng sống mình
thì sẽ mất, còn ai liều mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ giữ lấy được.
Lần khác Chúa cũng nói: Ai là người nhỏ nhất trong anh em thì kẻ ấy sẽ
là người lớn nhất. Và Ngài cũng đã khuyên nhủ các môn đệ: Vương giả trần
gian thì làm chúa thiên hạ và những ai cầm quyền thì bắt dân gọi mình
là ân nhân. Phần các con thì đừng làm như thế, trái lại ai lớn nhất
trong các con thì phải trở nên người nhỏ nhất, và kẻ làm đầu thì phải
hầu hạ mọi người. Thầy sống giữa các con như một kẻ tôi tớ.
Những
lời mời gọi chói tai này đã làm cho không ít người phải khó chịu, nhưng
đồng thời cũng những lời tuyên bố ngược đời này vẫn không ngừng lôi
cuốn biêt bao người dấn thân vào một cuộc phiêu lưu, không biết đâu là
giới hạn. Nếu Đức Kitô chỉ là một con người bình thường, hoặc giả là một
bậc vĩ nhân đi nữa, mà nếu Ngài chỉ nói suông như thế thì cũng chẳng
mấy ai tin. Nhưng Ngài còn là Con Thiên Chúa và lời Ngài có được cái giá
trị siêu việt. Hơn nữa, chính Ngài đã lấy cả cuộc sống và cái chết để
minh chứng lời Ngài là sự thật. Còn chúng ta thì sao? Trước lời mời gọi
của Chúa, chúng ta có dám sống tinh thần từ bỏ và chấp nhận mọi hy sinh
để bước theo Chúa hay không?
Nếu Đức Kitô chỉ là một con người bình thường, hoặc giả là một bậc vĩ nhân đi nữa, mà nếu Ngài chỉ nói suông như thế thì cũng chẳng mấy ai tin. Nhưng Ngài còn là Con Thiên Chúa và lời Ngài có được cái giá trị siêu việt. Hơn nữa, chính Ngài đã lấy cả cuộc sống và cái chết để minh chứng lời Ngài là sự thật. Còn chúng ta thì sao?
Trả lờiXóaTrước lời mời gọi của Chúa, chúng ta có dám sống tinh thần từ bỏ và chấp nhận mọi hy sinh để bước theo Chúa hay không?
Trả lờiXóa